Anh Thơ

Đàn bầu

Hơi gió thoảng tơ đồng bay thoảng gió
Bên đầm sen nước loãng lọc trăng hè.
Buồn xa vắng một nỗi buồn nhơ nhớ
Mây tần ngần ngừng lại sau bờ tre...
Trời dịu lặng, cỏ cây cùng đứng lặng,
Tiéng đàn lên mỗi lúc một nâng sầu.
Trên khoảng biếc mắt sao nhìn thăm thẳm
Đây tiếng lòng? Hay đấy tiếng đêm sâu?
Xôn xao quá! Trong tơ đồng yên quá!
Buồn xôn xao thức tỉnh những tâm hồn.
Đã chợp mộng trong lòng đêm êm ả;
Bật thở dài lành lạnh ý cô đơn.

Được bạn: Đặc Trưng đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đàn bầu"